Đây là một chủ đề có tính mở rộng cao.
Giả dụ chúng ta có 10 trái táo, chia cho 3 người, người A được 6 quả, người B được 3 quả, người C được 1 quả.
Nhưng mỗi người tối thiểu cần ăn 2 quả táo mới tạm đủ no, nếu được ăn 3 quả sẽ càng tốt hơn.
Nếu dựa theo cách chia ban đầu, người C sẽ không vui, có khả năng tạo phản cao.
- Người A đưa cho người C 1 quả táo, gọi là “thiện”.
- Người A đưa cho người C 2 quả táo, gọi là “chính nghĩa”.
- Người A thuyết phục người B, đem số táo của người B chia cho người C 1 quả, gọi là “thông minh”.
- Người A cướp của người B 1 quả táo, gọi là “bóc lột”.
- Người A cướp quả táo duy nhất của người C, gọi là “ác”.
Nhưng tổng số táo ban đầu vẫn chỉ là 10 quả, không tăng thêm. Chỉ khác nhau ở một số điểm:
- Nếu theo tình huống số 2, tất cả mọi người đều vui.
- Theo tình huống số 3, người B không vui, nhưng tất cả đều bình an vô sự.
- Theo tình huống số 4, người B không vui, người C cũng không vui, nguy cơ bốn phía;
- Theo tình huống số 5, người C tức giận, nhất định sẽ nổi loạn.
Nếu như có người cảm thấy bị bóc lột, cuối cùng sẽ dẫn đến đấu tranh, đấu tranh sẽ dẫn đến tổn thất, có lẽ 10 quả táo ban đầu sẽ biến thành 9,8,7…
Vì vậy, thứ thúc đẩy nền văn minh nhân loại không phải là “thiện”, cũng không phải là “ác”. “Thiện” chỉ có thể giảm bớt đấu tranh nội bộ, “ác” sẽ gia tăng đấu tranh nội bộ, vẻn vẹn chỉ như thế.
Thức chính xác thúc đẩy nền văn minh, là quả táo thứ 11.
Trả lời